Nhà thơ Huỳnh Khang, quê quán Phú Yên, bút danh Khờ Ang. Anh là một dược sĩ, đang làm việc và sinh sống tại TP.HCM. Nhà thơ Huỳnh Khang đã sáng tác hàng trăm bài thơ và đã có hàng chục tác phẩm được phổ nhạc. Ban biên tập của Stan-ford.com xin trân trọng giới thiệu tới bạn đọc một chùm thơ viết về quê hương của anh.
(Nhà thơ Huỳnh Khang)
BỖNG DƯNG...
Bỗng dưng muốn trở về nhà
Bỗng dưng muốn được mình là trẻ thơ:
Cái thời ngóng mẹ chợ về,
Thả diều, câu cá, nằm chờ trăng lên.
Bỗng dưng nhớ một cái tên
Xa lơ, xa lắc làm nên tình đầu.
Tình đầu không đậm, không sâu
Mà sao cứ nhớ dài lâu trong đời .
(Sài Gòn 28/1/2021 - Khờ Ang)
CŨ RÍCH
Thì sông cũng chỉ là sông
Đồng thì cũng chỉ cánh đồng mà thôi.
Núi đồi cũng chỉ núi đồi
Lưng trâu cũng chỉ để ngồi chăn trâu.
Áo sờn mẹ vá, mẹ khâu
Tình kia cũng chỉ tình đầu xa xôi
Những điều cũ rích vậy thôi
Mà sao nỗi nhớ theo tôi suốt đời?
(Sài Gòn, tháng 7/2022. Khờ Ang)
TÌM LẠI TUỔI THƠ
Ta về tìm lại tuổi thơ
Về tìm cái thuở ban sơ thiện lành.
Về tìm cơn ngủ ngày xanh,
Bữa cơm gạo hẩm chan canh cua đồng.
Ta về với những lông nhông
Về thời cút kiếm, tồng ngồng tắm mưa.
Và về với những buổi trưa
Lén cha, trốn mẹ trộm dưa ngoài đầm
Những đêm mớ ngủ, đái dầm
Những ngày gắng học ươm mầm ước mơ.
Ta về với cánh đồng quê,
Thả diều, câu cá, ngu ngơ trộm xoài…
Về đong nắng gió miền ngoài,
Tìm ngày thơ thẩn tắm hoài bến sông.
Dạo quanh kiếm lại tuổi hồng
Và đi gom nhặt những bồng bột xưa.
(Sài gòn tháng 6/2021. Khờ Ang)
CON ĐƯỜNG BỜ LÔ
Con đường chẳng có lá bay
Khắc ghi những tháng, những ngày gian truân
Đồng xa nối tiếp ruộng gần
Bờ lô dìu bước đôi chân người làng.
Nặng đôi quang gánh trên đàng
Bao ngày cực nhọc: nắng chang, mưa dầm
Mồ hôi từng giọt ướt đầm,
Kẽo cà kẽo kẹt… âm thầm mẹ tôi
Sông đời lắm nỗi nổi trôi
Bờ lô vẫn vậy… như hồi xa xưa
Vẫn dãi nắng, vẩn dầm mưa
Vẫn đời sương sớm, nắng trưa, mưa chiều.
Đồng quê chở những thương yêu
Ai quên, ai nhớ cánh diều ngày thơ?
(Sài Gòn tháng 11/2022. Khờ Ang)
MUỐN VỀ
Muốn về với ruộng, với đồng
Về với luống cải trổ ngồng đầu sân
Người quê cuộc sống thanh bần
Bà con lối xóm đỡ đần sớm hôm.
Muốn về hứng ngọn gió nồm
Nghe cơn nam đổ chiều hôm nghiêng chiều
Dầm mình gió bấc, mưa xiêu
Nhìn cơn nước lụt hắt hiu xóm làng.
Muốn về thăm, gặp cô nàng
Ba mươi năm trước có chàng thầm yêu
Cùng nhau đi học chiều chiều
Đêm về mơ tưởng những điều tăm tăm.
Muốn về bên mẹ con nằm
Để yêu thương mãi ngàn năm vẫn còn.
Cam lòng mất quãng đời son
Hi sinh đằng đẵng cho con nên người.
Quê nhà một mảnh đơn côi
Đi xa vạn dặm…vẫn hoài vướng chân!
(Tháng 5/2022. Khờ Ang)
Đang truy cập: 21
Trong ngày: 134
Trong tháng: 24190
Tổng truy cập: 577101