(Nhà thơ Đoàn Thị Diễm Thuyên)
NÉP TÔI BÉ NHỎ TRONG LÒNG PHỐ
Là tôi đi lạc trong lòng phố
Chợt thấy lòng như sương của đêm
Thấy tôi bé nhỏ từng hơi thở
Thấy khát bình yên như cỏ êm
Nép tôi bé nhỏ vào một góc
Nương những màu hoa tươi phố xanh
Sớm mai nắng rọi vàng lên tóc
Chợt mắt thèm vui nên long lanh...
TẠI VÌ TRĂNG NGHIÊNG NGẢ
Trăng đêm này nghiêng quá
Làm bật gốc mùa thu
Trăng nghiêng vào xác lá
Xác lá nằm hát ru
Thu chỉ còn nửa mộng
Nên lời ru lưng chừng
Ta ngả vào đời rộng
Tìm bình yên tựa lưng
Có đôi khi mệt quá
Khép mắt và thắt mơ
Dặn tim đừng thổn thức
Trí não vờ lơ ngơ
Đôi khi buồn vất vưởng
Trèo lên cây ngồi chơi
Trăng nghiêng thu bật gốc
Buồn té nhào khơi khơi
Chạnh lo ngày đông tới
Trăng ngã, mùa tả tơi...
HÃY NHÌN VÀO MẮT EM
Nếu muốn lòng dịu mát
Hãy nhìn vào mắt em
Phía bãi bờ khao khát
Là một dòng suối êm
Nếu thấy mùa cạn nhớ
Và tim yêu héo gầy
Chỗ mắt em sóng vỗ
Những thì thầm đắm say
Chỗ mắt em trầm tích
Năm trăm năm nỗi buồn
Trấn yểm bằng bùa chú
Hóa giải bằng môi hôn
Chỗ mắt em hồ biếc
Hoang vu thăm thẳm chiều
Ngã vào là tha thiết
Một trụi trần thương yêu
Chỗ mắt em là nắng
Soi tim đau mấy mùa
Ánh nhìn tan xa vắng
Nỗi đau thành cơn mưa
Mắt em thành cơn mưa
Gột bụi trần dĩ vãng
Ta khắc nhập vỡ mùa
Thành cuộc yêu hung hãn...
Đ.T.D.T
Đang truy cập: 19
Trong ngày: 125
Trong tháng: 24181
Tổng truy cập: 577092